Cuối tuần vừa rồi, ngày 2/4/2023, tôi và 2 bé nhà tôi đã có 1 chuyến đi khám phá khu rừng nguyên sinh Bidoup Núi Bà ở Đạ Nhim, Lâm Đồng. Sau nhiều lần lướt face, inbox fanpage đơn vị tổ chức tour để được tư vấn cụ thể tôi mới quyết định đăng kí chuyến đi cho 3 mẹ con. Điều tôi lo ngại là bé nhỏ nhà tôi mới có 6 tuổi, không biết bé có thể vượt qua chặng đường rừng 8 km. Bé chưa bao giờ đi bộ một quãng đường xa như vậy, thể chất của con thì bé nhỏ, hơi mong manh. Còn bé lớn 11 tuổi thì tôi cũng hơi e dè, con hơi thừa cân và ít vận động. Sợ con không chịu hợp tác bỏ dở giữa chừng thì không biết phải làm sao nữa.
Tối hôm trước khi khởi hành, chúng tôi tập trung tại khách sạn nơi đơn vị tổ chức tour đặt văn phòng. Chúng tôi đến trễ hơn 1 chút so với giờ đã định. Thật bất ngờ tại đây chúng tôi gặp bạn cùng lớp của con gái lớn cùng mẹ và em của bé. Rồi một lúc sau một người quen của tôi cũng cho con trai của cô ấy cùng đi trong chuyến đi này. Vậy là chúng tôi có bạn đồng hành. Có vẻ như các bé cũng được tiếp thêm tinh thần.
Các con đã tham gia buổi training của các cô chú guider rất hào hứng, sôi nổi. Các cô chú phổ biến cho các con những qui tắc của việc đi rừng, cách để sinh tồn trong tự nhiên nếu đi sâu vào rừng trong thời gian dài 2-3 ngày hoặc hơn:
- Các con cần trang phục nhẹ nhưng lại phải ấm, nhanh khô nếu bị ẩm ướt để tránh cho cơ thể có thể bị nhiễm lạnh
- Cần biết thắt các nút dây để có thể đảm bảo chặt nhưng lại dễ tháo, tiện lợi.
- Cần biết cách đánh lửa nếu không may hộp quẹt mang theo bị ướt hoặc hỏng hoặc rơi mất
- Cần mang theo những loại thuốc gì để phòng những trường hợp xấu có thể xảy ra trong rừng, nơi mà không thể được cấp cứu một cách nhanh chóng.
- Cần mang theo những vật dụng cần thiết gì…
Chúng tôi đã làm quen với nhau như vậy, các bé mang một tâm thế thật vui vẻ háo hức với cuộc thi ” ai thắt đúng tất cả các nút thắt” đã được các chú dạy hôm nay vào giấc ngủ mong chờ ngày mai.
7h30 sáng hôm sau, xe đỗ xịch trước cửa nhà đón 3 mẹ con tôi. Chạy tầm 1h chúng tôi dừng trước cửa rừng, nơi trạm kiểm lâm Hòn Giao đặt trụ sở. Tại đây chúng tôi được biết sẽ có 1 chú Kiểm Lâm sẽ là người dẫn đoàn cho chúng tôi đi. Thật là yên tâm.
Chúng tôi bắt đầu chặng hành trình bằng cách thăm 1 vòng trại cá tầm được nuôi ngay bên hông trạm kiểm lâm. Cá Tầm là 1 loài cá nước lạnh, trọng lượng có thể lên đến 20-30 kg, chúng được nuôi để lấy trứng hoặc thịt. Nước suối lạnh được dẫn từ rừng về, lọc sạch rồi cho vào bể nuôi. Nước suối lạnh tự nhiên từ 12-15 độ đảm bảo cho cá tầm có thể phát triển 1 cách tốt nhất. Đây là lần đầu tiên 3 mẹ con tận mắt nhìn thấy cá tầm.
Rời trại cá Tầm chúng tôi vượt qua 1 con suối nhỏ và bắt đầu đi vào rừng. Ngay cửa rừng chú kiểm lâm đã hướng dẫn cho chúng tôi các làm thế nào để tìm được nguồn nước trong rừng nếu chẳng may bị lạc, nhờ những cái cây chỉ mọc gần nguồn nước.
Sâu hơn vào trong rừng, tiếng chim hót líu lo vang vọng cả một vùng. Chúng tôi được ra hiệu im lặng, di chuyển nhẹ nhàng trật tự để nghe được rõ hơn. Chú kiểm lâm nói đó là một loại chim sáo đầu đen. Tiếc rằng chúng tôi chỉ nghe thấy tiếng mà không được nhìn thấy chú chim đó đâu.
Sâu hơn chút nữa là một cái cây to thật to, cao thật cao với 1 thân dây leo cũng bự ơi là bự quấn quanh. Nhìn nó thật sự khác biệt, giống như một cảnh trong một bộ phim nào đấy. Lũ trẻ nói chúng như đang là những nhân vật trong bộ phim thám hiểm đó.
Những con đường mòn nhỏ được phủ bởi những lớp lá khô rụng, chúng tôi nối đuôi nhau đi trên con đường đó một cách trật tự. Đoàn có rất nhiều trẻ con nhưng chúng cũng chỉ vui đùa đủ nghe .Vừa đi chúng vừa đặt những câu hỏi hóc búa có, ngây ngô có cho người lớn giải thích : tại sao lại gọi là rừng nguyên sinh, rừng gì mà không thấy con thú nào, sao lại không được ăn lá cây, quả cây trong rừng(được dặn vì sợ trúng lá độc), suối gì mà ít nước quá vậy?(có những đoạn suối nông, ít nước)…Kiểu như vậy.
Nghỉ trưa bên con suối nước chảy khá lớn, chúng tôi lấy đồ ăn đã chuẩn bị ra và ngồi trên bãi đá vừa nghỉ mệt vừa ăn. Lũ trẻ ăn thì ít mà mải nghịch nước thì nhiều. Chúng cởi giày, cởi tất lội xuống nước té nhau chí chóe rồi cười khanh khách, vui vẻ chẳng nghĩ suy. Hội người lớn vừa ngồi ăn, vừa trông chừng lại vừa tám chuyện cũng râm râm ran ran hết cả. Mọi âu lo, vướng bận để lại nơi bìa rừng.
Ngả lưng trên bãi sỏi, cảm nhận những viên sỏi tròn mà cứng tì vào tấm lưng đã quen với nệm êm quả thực có chút không quen. Tôi với tay lấy cái balo nhỏ của bé và lót xuống dưới, nhắm mắt lại, lắng nghe tiếng suối chảy, tiếng chim kêu, tiếng trẻ con nô đùa, và cả tiếng rì rầm trò chuyện của các bạn cùng đoàn. Thanh âm của tự nhiên làm tôi quên hết mệt mỏi, toàn tâm tận hưởng khoảnh khắc hiện tại này. Thấy cuộc sống cũng có thật nhiều điều thú vị.
Chúng tôi tiếp tục cuộc hành trình, đến thăm cây thông 2 lá dẹt, một loại cây đặc hữu(chỉ vùng khí hậu này mới có) của khu rừng. Cây thông thực sự rất cao, gốc của nó to tầm 2 người ôm, nó được mệnh danh là ” sứ giả thời tiền sử” , chú kiểm lâm nói rằng các nhà sinh vật học đã khoan một lỗ nhỏ vào cây thông và dùng máy để đo đồng vị các-bon trong nó, đồng thời đếm số vòng đời của nó qua những vân gỗ khoan được và đưa ra kết luận như vậy. Thật kì diệu, ngay lúc này tôi và bọn trẻ có thể chạm tay , ngửi mùi của một “nhân vật” có tuổi đời hàng triệu năm. Có thể đứng cạnh chụp hình cùng một ” nhân vật” như vậy tôi thấy thật quá tuyệt vời. Thầm biết ơn các chú kiểm lâm ngày đêm gìn giữ những nhân chứng sống của thời gian.
Rời cây thông 2 lá dẹt, chúng tôi phải leo 1 đoạn dốc ngắn nhưng cũng khác hóc búa với lũ trẻ để đến được cây Pơ mu. Cây Pơ mu này đc ghi tên vào sách đỏ của Việt Nam mình vì số lượng của nó không còn nhiều nữa. Cây Pơ mu cũng thuộc họ thông, lá và quả của nó gần giống với lá thông, quả cũng vậy. Giờ tôi mới biết điều đó, trước giờ tôi vẫn nghĩ Pơ mu chẳng có liên quan gì đến thông cả. Thật là được mở mang đầu óc.
Bọn trẻ con thích thú, đi không biết mệt. Vừa đi, vừa chơi, vừa khám phá, vừa cười đùa, vừa bạn ngã mình nâng, vừa chia sẻ những mẩu bánh chiếc kẹo, vừa chìa tay giúp đỡ lúc vượt suối băng cây đổ. Một ngày thôi mà thấy vui quá là vui lại vô cùng ý nghĩa. Về với thiên nhiên cây cỏ, cảm thấy mình như được bảo phủ bởi trong lành, bởi yêu thương. Cảm thấy mình bé nhỏ trong vòng tay của rừng. Tâm hồn ta tĩnh lại, lắng đọng và thiện lương nhiều hơn.
Cám ơn chuyến đi thật ý nghĩa. Tồi mong rằng khi bạn thấy đuối. Hãy dành cho mình 1 cuối tuần thôi để nạp lại năng lượng tưới mát tâm hồn khô cằn vì deadline, vì những mối quan hệ mệt mỏi nhé.