Sáng nay đáng lẽ sẽ tập yoga vào lúc 8h như đã hứa hẹn với Hòa từ tối qua. Tại 6h chiều nay mấy chị bên Vietel không tập nên tính đổi sang 11h30 hôm nay mà mình nói giờ đó mình không tập được, nên Hòa nói để hỏi cô bên phòng tập xem có tập được lúc 8h không rồi có gì nhắn mình. Vậy mà 7h30 chưa thấy nhắn gì, mình nhắn hỏi thì không thấy trả lời. Lúc này đầu mình bắt đầu nảy số ” rồi chắc nó lại không thích mình rồi, rõ ràng mình cũng hay khen ngợi, rồi cũng là khách khá VIP của nó mà thái độ của nó kiểu gì?”. Rồi bắt đầu đầu mình tua lại hàng loạt sự kiện xảy ra lúc trước: khi mình gặp nó mình còn nghèo, ăn mặc lôi thôi lếch thếch, giờ mình khác rồi nhưng ấn tượng của nó về mình thì không đổi, mà không muốn thay đổi, không muốn chấp nhận là mình hơn nó nên thái độ của nó mới thế. Rồi mình cũng khen ngợi nó, góp ý với nó nên làm thế nào để hình ảnh chuyên nghiệp hơn, có nhiều khách hơn vì hoàn cảnh của nó cũng khó khăn… mình nghĩ là mình đều có ý tốt cả. Thế nhưng, tự nhiên mình phanh lại tại hôm qua có đọc ” chữa lành 5 tổn thương”, có đoạn khi người ta không hỏi mà mình đã nhảy vào giúp, rồi nói ra ý nọ ý kia của mình thực chất là mình muốn thể hiện, mình có kiến thức, có vai trò và mình muốn được ghi nhận, được công nhận, đấy chính là mặt nạ của mình đang đeo mà mình không ý thức được. Luôn nghĩ là mình có ý tốt mà sao thái độ của nó kiểu gì nhưng thực chất là trong vô thức của mình đang muốn người khác công nhận, ghi nhận, biết ơn mình.
Nhưng suy nghĩ ấy làm trào lên trong mình một cảm giác khó chịu, nơi dạ dày của mình cảm thấy nặng nề, u ám. Tuy nhiên sau khi dành thời gian để nghĩ về bản ngã, vô thức và thấy được những tổn thương bên trong của mình đang bị kích hoạt thì mình đã có thể ổn định lại tinh thần nhanh hơn, cảm giác tức giận trôi qua khá nhanh, khi viết những dòng này thì nó còn đọng chút xíu nơi dạ dày của mình. Hơn nữa Hòa vừa nhắn lại là 9h sẽ tập và đã nhắn cho m rồi, nhưng mình k thấy tin nhắn chắc vì Thảo đăng nhập zalo trên ipad nên khi mình đăng nhập bằng đt thì k thấy tin nhắn đấy. Thế nên mình càng nhận rõ là ” những suy nghĩ của mình đã gây ra sự khổ đau cho mình, không phải tình huống xảy ra ấy. Chính nhứng tổn thương bị kich hoạt đã gây tổn khổ đau, sự khó chịu. Điều mình cần làm là chữa lành tổn thương từ trong vô thức của bản thân.”