Ngày 6/1/24, nhà mình đón em chồng từ Úc về Việt Nam, rồi vào Đà Lạt chơi thăm nhà chúng mình từ sau khi vợ chồng mình xây nhà mới. Sáng hôm đó 3 mẹ con vẫn đi học vẽ bình thường, vừa ra đến đường Hùng Vương thì mình bắt gặp một cảnh tượng ” một thằng thanh niên đang loay hoay tìm chỗ đái bậy, nhưng không hiểu kiểu gì mà nó lại quay về phía xe chạy, mình vừa nhìn thấy nó với liền giật thót trong lòng một cái, rồi ngay sau đó là lo cho 2 bạn nhà mình sợ chúng nó nhìn thấy. Cuối cùng thì mình cũng không nhìn thấy gì, chỉ thấy dáng vẻ của nó. Tự nhiên trong lòng nó một nỗi oán hận cái bọn đàn ông Việt Nam sao suốt ngày đái bậy ngoài đường. Dó là một hình thức tấn công tình dục, rất nguy hại. Nhưng gần như đi đâu cũng có thể gặp cảnh một cha nội nào đó dí vào chỗ bất kì để đái. Thậm chí ngay cả giữa đường cũng có thằng đứng dí vào lốp xe mà xả được. Nghĩ thiệt cũng lạy chúng nó.
Sau khoảnh khắc đấy, tự nhiên mình thấy chấn động, tổn thương cũ của mình bị khơi lại. Mình đã cố gắng lấy lại bình tĩnh, hít vào thở ra, rồi dùng lý trí phân tích và ổn định dần lạinhưng cái cảm xúc “hoảng sợ, giật mình” dường như vẫn còn lưu lại trong mình. Sau đó mình đến lớp vẽ và rồi mọi mình bị cuốn đi theo công việc.
Đến trưa khi chồng mình đón cô em và gia đình em ấy về và hôm sau (7/1/24) là cô chị và con trai chị ấy về. Khi về đến nhà, chị chồng mình đang mặc một bộ pizama cổ chữ V và bằng lụa, tự nhiên mình bị sợ, rồi mình cảm thấy những triệu chứng cũ bị kích hoạt lại: mình nói chuyện với chị mà cứ bị thu hút bởi phần cổ chữ V, rồi chất liệu của bộ đồ làm mình không thoải mái, có chút gợn gợn trong lòng, 1 cảm giác không dễ chịu. Mình lại né tránh, nói chuyện mình không nhìn vào mắt chị nổi mà cứ bị sức mạnh của vô thức hướng sự chú ý xuống phần cổ. Rồi mình sợ chị đọc được những suy nghĩ của mình vậy là mình không thể tự nhiên giao tiếp, người mình cứng lại, né tránh liên tục, căng thẳng và tinh thần thì xuống dốc. Những cuộc nói chuyện cũng tự nhiên bị căng thẳng và né tránh nhau, chị cũng né mình.
Rồi khi nói chuyện với em chồng mà có … em ấy ngồi cạnh là tự nhiên sự chú ý của mình cứ hướng sang … cô ấy. Mình cũng không hiểu tại sao lại như vậy, điều đó làm mình không muốn, mình cảm thấy xấu hổ và hổ thẹn vì điều đó. Nhưng nếu … em ấy ngồi một mình hay không có em ấy bên cạnh thì mình lại hoàn toàn không bị như vậy.
Vậy là tinh thần mình lại càng tụt, mình đã khóc rồi nói chuyện với chồng,. Anh động viên mình nhiều mình cũng thấy được an ủi và tiếp thêm sức mạnh.
Sau đó mình nhận thấy rằng sự cố hôm gặp cái thằng đái bậy đó và những cảm giác hoảng sợ, lo lắng do sự kiện đó gây ra vẫn đọng lại trong mình nên mình như bị nó chi phối, níu mình lại những cảm giác và hành vi cũ. Vậy là hôm đó mình đã dậy từ 4h sáng , vừa năm mình vừa thực hàng phường pháp EFT, thật lạ lùng là lòng mình bình yên lại, cảm xúc không bị hỗn loạn nữa. Sáng hôm sau mình có thể nói chuyện, giao tiếp với mọi người 1 cách yên bình hơn. Mình đã rất vui, phấn khởi vì mình làm khá tốt.
Sau sự kiện này mình nhận thấy rằng :
- Nếu có cảm xúc tiêu cực, cần làm EFT để giải phóng nó song song với việc cảm nhận nó chứ không bài xích nó. Cảm ơn nó vì đã báo cho mình những thứ mình cần lưu tâm.
- Mình còn nhiều vấn đề chưa giải quyết, chưa quan sát thấu đáo, cần lưu ý : như sự kiện muốn hơn vợ người khác chẳng hạn.
- Khi được chữa lành, tất cả mọi người chắc chắn sẽ là người con người rất dễ mến và giỏi nữa.
- Mình nhìn thấy những tổn thương nơi em chồng và chị chồng mình.