Thứ 6 vừa rồi, ngày 28/4/2023, mình có tham gia 1 buổi workshop của Recycle Đà Lạt được tổ chức tại một nơi ở Đức Trọng Lâm Đồng. Trước lúc đến đây mình không hình dung được nơi đây như thế nào nên cũng ăn mặc tương đối thoải mái. Quần âu thụng, áo sơ mi đóng thùng, giày cao gót 5 phân và sơn móng chân đỏ nâu. Nói chung là cũng tương đối lịch sự chỉn chu.
Qui định dừng xe cách cổng 20m và đi bộ vào. Bước vào đến sân mìnhh tự nhiên cảm thấy một không khí rất khác. Khuôn viên sạch sẽ gọn gàng, mát mẻ với những cây xanh lớn giữa sân và hàng cẩm tú cầu trong bồn đang trổ hoa rực rỡ. Từng nhóm người nhỏ ngồi gần nhau và bàn luận về điều gì đó trên laptop của họ. Một số nhìn lên thấy mình và mỉm cười rất thân thiện. Lúc này mình thấy hơi hoang mang và thắc mắc nơi này là đâu? Do mình đọc không kĩ thông tin của buổi workshop mà chỉ để ý đến ngày, giờ và nơi sẽ diễn ra nên cứ thế đến mà đi chứ không hình dung trước nơi này như thế nào.
Nhóm của mình đã đến trước và đang được một bạn hướng dẫn các qui tắc của nơi đây. Mình join nhóm và lắng nghe. Sau khoảng một vài phút mình đã có thể hình dung về nơi này. Hóa ra đây là một thiền viện của thầy Minh Niệm, người mà lâu lâu mình vẫn nhìn thấy và nghe được một số trích đoạn về thầy trên facebook. Mình còn nhìn thấy thầy đang ngồi tiếp khách ở sân nhỏ trước sảnh. Thể nào nhìn thoáng thấy thầy rất quen mà ngay lúc đó không kịp nhận ra.
Theo thông tin của bạn hướng dẫn, nơi đây có 100 thiền viên được tuyển chọn rất kĩ lưỡng, để theo học 1 khóa thiền và trị liệu tâm lý. Khoa học này kéo dài 4 năm và được thầy Minh Niệm bao ăn ở trọn vẹn, không mất bất cứ chi phí gì ngoài chi phí đi lại cá nhân. Sau khóa học các bạn có thể trở thành những nhà tư vấn tâm lý và chuyên gia về thiền. Thể nào ai ai cũng có vẻ thân thiện, đáng yêu, sẵn sáng giúp đỡ. Khác hẳn với thế giới ngoài kia.
Khi buổi workshop của chúng mình diễn ra, tất cả mọi người tập trung lại sân chính của Viện. Loa, micro và màn hình chiếu được chuẩn bị sẵn sàng. Mình quan sát thấy hầu như tất cả mọi người đều ăn mặc rất giản dị, quần áo rộng thoải mái, sẫm màu, tóc không nhuộm không làm kiểu, giày dép đơn sơ không hàng hiệu. Nói chuyện với bạn hướng dẫn mình biết được rằng, nơi đây đa phần đều là những người có trình độ cao, có điều kiện kinh tế, có người du học từ Anh về, có người làm nhà trị liệu tâm lí đến tham khảo mô hình…Tự nhiên mình thấy thật lạc lõng. Thể nào ngày từ lúc mình bước vào đã có cảm giác sai sai, rằng mình hơi lạc loài. Lần đấu tiên thấy mình ăn mặc đẹp, chỉn chu mà lại thấy sai sai làm sao.
Tuy nhiên với mục đích đến đây để làm workshop về việc phân loại rác thải nhựa nên cảm giác đó cũng trôi qua rất nhanh. Chúng mình đã có một buổi chia sẻ rất ý nghĩa. Mọi người tham gia rất hào hứng nhiệt tình nhưng vẫn có phần bình lặng. Không phải kiểu nhiệt tình bùng nổ. Cảm giác rất lạ kì. Nhưng thấy rất vui, thân thương và gần gũi.
Một buổi worhshop rất ý nghĩa đã diễn ra, tôi mong tất cả mọi người ít nhiều được truyền cảm hứng về tầm quan trọng của việc phân loại rác thải nhựa. Tuy cảm giác lạc lõng thoáng qua rất nhanh nhưng suy cho cũng cũng không có gì trầm trọng cả. Chỉ là lần đâu tiên mình thấy gai gai vì nặc đẹp mà thấy không ổn. Hơi ngược đời một tí.